Mặc dù là đang mệt và đang đau họng, nhưng vẫn cố gắng đi dự tiệc “thượng thọ” Phan Tuân. Nói là dự tiệc cho hoành tráng tì thôi chứ thực ra là có 4,5 anh em ngồi tán phét với nhau ở Hoa Viên – Tăng Bạt Hổ. Vừa vào đến cổng Hoa Viên thằng ku ALan đã dọa cho lão Tuân sợ xanh mặt. Hic, chưa vào đến cửa nhà hàng nó đã dọa nào là xem có mang thẻ tín dụng không rồi có mang đủ đồ để đặt không? Lão Tuân thấy hoành tráng quá thì cũng sợ nên cứ đòi về =)). Cơ mà các cụ bảo rồi, đâm lao là phải theo lao ;;)
Ba anh em đến trước nên ngồi dài cổ đợi thằng ku dại gái đi đón người yêu. Chờ dài cổ cả tiếng đồng hồ mà nó lặn mất tăm. Gọi điện mãi mà nó bảo đến Lê Duẩn rồi, nhưng mà nó tính Lê Duẩn là ở cuối Kim Mã.
Trong lúc chờ đôi uyên ương kia nên lão Tuân tranh thủ lôi điện thoại ra hẹn gái tối đi hú hí:
Có ai tưởng tượng ra đây là cái gì không?
Chờ lâu quá nên đành gọi mấy đĩa rau và món sườn nướng ra gặm. Lão Tuân bảo sinh nhật mà phải gặm xương như là cẩu gặm xương
Công nhận lão gặm giỏi thật, có khi còn giỏi hơn cả … Nhìn cục xương còn tí ti, trong khi cục xương của mình còn nguyên vẹn
Cục xương của ông Alan thì vô đối, Hiệp bảo trông như rèm cửa =))
Trong khi cục xương của mình thì nó thế này
Cái này thì cũng khó đoán, không rõ em Hương đang cầm cái gì?
Còn đây là cái món chết tiệt gì cũng chả nhớ tên, đại loại là nó làm từ thịt ngỗng.
Ăn chả ra làm sao cả. Thế mà theo lão Tuân là cũng hết 1/3 tháng lương của lão. Vãi… Haizz, lão kêu lão uống vẫn chưa đã, nhưng thôi, thế là đủ rồi, ra ngoài mà “chọc” chìa khóa vào đít xe rồi ngồi quay mông vào vô lăng đi về là đi nốt 2/3 tháng lương còn lại đấy. Chúc lão một số điều cơ bản lão cần. Đừng có tham quá là được. Happy birthday, Tuân Phan.