Cô giáo nói với học sinh:
– Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái “C”.
Vova giơ thẳng tay :
– Thưa cô em ạ!
Cô giáo:
– Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước
với chữ cái “B”.
Bố Vôva đến đón con ở nhà trẻ, vào phòng thứ nhất có biẻn đề “học sinh ngoan” nhìn quanh không thấy Vôva đâu cả. Vào phòng thứ 2 “học sinh trung bình” – không thấy Vôva. Vào phòng thứ 3 “học sinh cá biệt” – vẫn không thấy Vôva. Vào phòng thứ 4 “học sinh đặc biệt hư” – cũng không thấy Vôva đâu
Bố Vôva đi đến cuối hành lang, thấy có một phòng nhỏ, biển treo bên ngoài đề
“Vôva”.
Bé Vôva vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố vui. Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi :
– Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng ǵỗ, có 4 chân?
Bé Vôva nhanh nhảu:
– Cái ghế ạ
Cô gật gù, ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà câu trả lời của cô là cái bàn. Rồi cô đố tiếp, lần này cô nghĩ đến con mèo:
– Đố các em, trong nhà ta nuôi con ǵì có 4 chân mà các em hay vuốt ve nó?
Bé Vôva vẫn là người nhanh nhất:
– Thưa cô, con chó ạ.
– Ừ cũng được đấy, cô nói, em giỏi lắm, nhưng cái câu trả lời của cô là con mèo cơ.
Bé Vôva xin phép cô ra câu đố:
– Đố cô, cái gì ́mà đàn ông hay giấu trong quần lâu lâu lấy ra sử dụng, dài dài, tṛòn tròn , đầu đỏ đỏ…
Chưa nói hết câu, cô giáo đă nổi giận ngắt ngang:
– Vôva, sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy
Nước mắt lưng tṛong, bé Vôva thút thít trả lời:
– Cái mà cô nghĩ cũng được đấy, nhưng câu trả lời của em là những que diêm cơ…
Natasha đi học vể hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 2 rúp.
– Ở đâu ra thế?
– Thằng Vova đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 10 kopec.
– Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn underwear của mày đấy.
– Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc
underwear!!!
Vova chạy vào nhà hỏi mẹ:
– Mẹ ơi trẻ con sinh ra như thế nào?
Bà mẹ bối rối nghĩ bụng thằng này chưa đến tuổi giáo dục giới tính, bèn nói:
– À do con cò mang đến cho các ông bố bà mẹ con ạ.
Vova chạy ngay ra ngoài bảo Natasha:
– Thấy chưa, thế mà ấy cứ lo. Làm lại lần nữa nhé!
Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên “Cuộc sống hiện đại”. Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó. Natasa: Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc.
Boris: Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng.
Cô giáo: Vova, thế còn em mang gì đến vậy
Vova: Em mang máy trợ tim của ông nội ạ.
Cô giáo: Thôi chết, thế ông có mắng em không?
Vova: Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ ặc ặc 2 tiếng thôi ạ
Vôva thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vôva lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:
“Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếukhông đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ”.
Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vôva vui mừng mở ra xem, trên giấy
viết:
“Không mở được cửa sổ!”
Cô giáo mặc mini jupe bước vào phòng học, cả lớp im lặng. Cô giáo bắt đầu giảng bài, bỗng viên phấn từ tay cô rơi xuống đất, cô giáo cúi xuống nhặt. Bàn đầu tiên rộ lên tiếng cười. Cô giáo ngoảnh lại hỏi:
– Natasha, sao em cười ?
– Thưa cô… vì em nhìn thấy mắt cá chân của cô ạ!
– Em ra ngoài, ngày mai đến lớp!
– Ivan, sao em cười ?
– Thưa cô… vì em nhìn thấy đầu gối của cô ạ!
– Em ra ngoài, tuần sau đến lớp!
– Ruka, sao em cười ?
– Thưa cô… vì em nhìn thấy đùi của cô ạ!
– Em ra ngoài, tháng sau đến lớp!
Vô va đứng đấy gấp sách vở đi ra cửa, cô giáo hỏi:
– Vô va, tôi chưa hỏi đến em sao em về?
– Em xin chào cô và các bạn sang năm em đến lớp!
– …
1 hôm, cô hàng xóm gọi vôva sang và hỏi:
– vôva nếu cô cho cháu chọn giưa 10 đồng và 1 đồng, cháu lấy cái nào!
vôva cười: -cháu lấy 1 đồng ạ!
cô hàng xóm ngạc nhiên và đưa cho vôva 1 đồng!
cả tháng sau ai ai cungthử vôva giống như cô hàng xóm và kháo nhau rằng :
thằng vôva ngu lắm, cho nó chọn 10 đồng và 1 đồng nó chỉ lấy 1 đồng!
tin đến tai mẹ vôva, bà liền nọc vôva ra đánh 1 trận rồi than:
-trời ơi, sao tôi khổ thế này, lại có 1 thằng con chê tiền chứ, 10 đồng thì nó không
lấy lại đi lấy 1 đồng bao giờ k0…
vôva liền bịt miệng mẹ và nói thầm,:
-khẽ thôi mẹ ơi, con mà lấy 10 đồng thì con chỉ được 10 đồng thôi, còn bây giờ
con có hơn 30 đồng rồi nhé!
Vôva dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.
– Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
– Cháu lên tám. – Vôva đáp.
Cô thu ngân hỏi tiếp:
– Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
– Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. – Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
– Cho em cháu? – Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
– Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ đấy.
Nhà VoVa chật lắm, thời ngày xưa nhà được phân phối, không mất tiền, cho nên chỉ 17m2 là quý roài! Kệ, túp lều tranh, trái tim vàng!
Nhưng dở cái là VoVa bắt đầu đi học, cái tuổi ti hí đang kỳ sung mãn, đâm ra bố mẹ rất khó xử!
Hôm ấy, vào dịp nghỉ lễ, nghỉ đơn nghỉ kép thế nào VoVa được nghỉ học tới 4 ngày liền, chỉ vì hôm trước tiếc tiền, bố ko mua cho VoVa cái xe tăng, thế là nó ám ở nhà suốt 3 hôm ròng, tình hình của bố mẹ thì ngày càng nước sôi lửa
bỏng…..
Cái khó ló cái khôn, bố nghĩ ra một diệu kế, bố bèn bảo VoVa ra đứng ở ban công nhìn xung quanh có gì hay thì nói vào cho bố mẹ, khoảng nửa tiếng, nếu tốt bố cho 2 cái xe tăng….. VoVa ok liền
Thế là công vụ bắt đầu :
VoVa : Có hai xe tải đi ở dưới đường, một trắng một vàng…..
Bố : Hự…. ự….ừ còn gì ko?
VoVa : Có hai đám mây bay trên trời, màu trắng
Mẹ : Á…..a…..còn gì nữa con?…..nữa…..
Vova : Hết rồi, con vào nhé?
Bố, Mẹ : Từ từ đã …… nhìn sang nhà bác Ivan xem nào?
VoVa : À, hai bác ấy đang ” xxx ”
Bố mẹ nhảy dựng lên, hớt hải : Sao mày biết ?
Vova: À, Con Natasa cũng đang đứng ban công nhìn sang đây mà!
Bé Vova đi học lớp 1. hôm nay cô giáo dạy vẽ và kêu mỗi bé hãy tự vẽ một bông hồng theo cách suy nghĩ và trí tưởng tượng của mình. Và Vova nắn nót vẽ để nộp bài cho cô giáo như các bạn.
Cô gíao say sưa chấm bài, hết bài này đến bài khác, bỗng nhiên cô dừng lại và ánh mắt tỏ vẻ ko hài lòng. Cô kêu tên Vova lên và cô hỏi:” Cô thật bất ngờ trước bức tranh bông hồng của con. Hãy nói cho cô biết đã bao giờ cô dạy con vẽ bông
hồng có chân ko?”
Vova ngây thơ mắt ngấn lệ : thưa cô vì tối qua con nghe ba con nói với mẹ con rằng “bông hồng bé nhỏ của anh ơi, em hãy…….. dang hai chân ra đi!”