Trong một cuộc thi “Chúng ta biết gì về phụ nữ” do tạp chí “phụ nữ” tổ chức. Người đoạt giải nhất: Vova 10 tuổi.
Bức thư gửi ban tổ chức từ 1 thành viên: “Tôi biết đàn bà từ năm 12 tuổi, năm nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lạicho rằng 1 đứa trẻ ranh lại biết về phụ nữ hơn tôi!”
Thư trả lời của ban tổ chức: “Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi “Ở đâu phụ nữ lông xoăn nhất (hì lông với tóc tiêng Nga chung 1 từ), Vova trả lời đúng “ở trung tâm châu Phi”, còn ông trả lời ra sao? Lại còn vẽ minh hoạ nữa.
Câu hỏi thứ hai của chúng tôi “Cơ quan chính của phụ nữ tên gọi là gì?”. Vova trả lời đúng “Hội phụ nữ thế giới”, còn ông trả lơi như thế nào? lai còn minh hoạ nữa.
Câu hỏi thứ ba của cúng tôi “người phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng?”, Vova trả lời chính xác đó là “tạp chí Phụ Nữ”. Còn ông, ông trả lời ra sao? Đáng mừng là ông không có minh hoạ.
Trong lớp học, cô giáo đang giảng bài.
– Cô giáo : Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào
cũng tuyên bố chắc chắn.
– Vova : Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ?
– Cô giáo : Chắc chắn
Vô va đi học về, mặt buồn thiu
Bố hỏi: Vô va, sao buồn thế?
Vô va: hôm nay con bị điểm 0 môn thể dục
– Sao lại bị điểm0, con giỏi thể dục lắm cơ mà
– Hôm nay, lớp chúng con học động tác nhảy, cô giáo bảo: ” Cả lớp, giơ cả hai chân lên cùng một lúc”.
Bố Vova: Thế thì đứng bằng chim à!!?
– Thì con cũng nói với cô thế. Vova trả lời
Vô va đi học về, mặt buồn thiu
Bố hỏi: Vô va, sao buồn thế?
– Con bị điểm 0 môn Văn
– sao lại bị điểm 0 hả?
– Cô giáo bảo con đặt câu với từ Cô Giáo
– Thế con đặt thế nào?
– Dạ, Cô giáo là con đĩ ạ!
-???
– Nhưng không sao, bố ạ, hôm nay con lại được 5 nghìn. Cô giáo phạt con lên phòng họp giáo viên, úp mặt vào tường. Thầy hiệu trưởng thấy thế liền hỏi con đầu đuôi câu chuyện. Con kể cho thầy, thế là thầy cho con 5 nghìn và bảo con đừng nói với ai.
Hôm sau nữa, vô va đi học về mặt vẫn buồn thiu. Bố hỏi:
– Vô va sao con lại buồn thế
Vô va: con bị 0 môn sinh vật
– Sao lại bị 0
– cô giáo bảo con tìm 2 ví dụ về động vật có vú biết bay.
– Ví dụ 1: con dơi – giỏi lắm – ví dụ 2: cô tiếp viên hàng không!!!
Vova đi chơi với Nana. Vova chọn 1 cái ghế đá ngồi xuống, cơ mà khổ đây là lần đầu tiên nên Vova lúng túng lắm không biết nói gì cả. Nghĩ mãi Vova đánh liều nói 1 câu :
– Nana, ấy đang nghĩ gì thế?
– Tớ nghĩ giống ấy !!!!! Nana trả lời bẽn lẽn.
Bỗng Vova cười ha hả:
– Khiếp sao ấy bậy thế!!!!!!!
Cô giáo vào lên lớp không thấy Đima đâu liền hỏi Vova:
– Đima đâu rồi?
– Thưa cô em và Đima thi xem ai thò đầu ra cửa sổ nhiều hơn và cuối cùng bạn
ấy đã thắng ạ!!
——————————
– Vôva, em hãy đếm cho cả lớp nghe.
– Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám chín mười.
– Em có thể đếm tiếp được không?
– J, Q, K, Át!
Trong giờ học:
-Các em, thử nói cho cô biết số nào gợi cảm nhất?
Vôva trả lời không cần suy nghĩ:
-21593
Cô giáo rất ngạc nhiên:
– Tại …sao lại là số đó?
Vôva:
– Đơn giản là nếu một cặp nào đó cùng làm một việc thì trong vòng không quá năm tuần họ sẽ hiểu rằng sau chín tháng sẽ xuất hiện người thứ ba!
Cô giáo dẫn học sinh đi tham quan công trường.
Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất.
Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên :
– Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã ?
– Masa giơ tay : Thưa cô vì chú công nhân í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động ạ.
– Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào ?
– Kôlia : Thưa cô có thể chú ấy bị cảm .
– Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova , em nghĩ sao ?
– Chú ấy ngã vì chửi mẹ em !
– Thế là thế nào ? Chú ấy chửi mẹ em khi nào ?
– Chú ấy bảo : thằng ôn kia, đ.m mày đừng có rung thang nữa.
Trong giờ học Vôva hỏi cô giáo
-Cô Ivanova thử giải câu đố này xem. Từ gì mà nó gồm 4 chữ cái. Cách đây không lâu cô còn cầm nó.?
– Không đoán điếc gì hết. Biến ngay khỏi lớp học.
– Nói chung là nó chẳng có gì khó cả. Đó là Phấn. Tuy nhiên em rất thích lối suy nghĩ của cô.
—————————————-
Bài tập làm văn của Vôva chỉ viết mỗi một dòng: “Cô ơi, em yêu cô!”.
Cô giáo đọc xong rồi viết lại: “Nhưng mà cô không thích trẻ con”.
Vôva lại viết tiếp: “Cô đừng lo, chúng ta sẽ phòng ngừa đàng hoàng chứ”!!!
Trong tiết Tập làm văn, thấy Vova luôn là người hăng hái, cô giáo gọi Vova lên bảng:
– Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn…
Vova bắt đầu hồn nhiên:
– Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em….
– Hay, hay… – có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi.
– Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi….
– Tuyệt vời…, thật tuyệt… – lại tiếng xuýt xoa.
– Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái….
– Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay… – cô giáo hoảng hốt.
– Nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống ngay, thưa cô…? – Vova vẫn
hồn nhiên trả lời.
Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi :
– Thầy hỏi những gì ?
– Câu 1 : “Trình bày về Cách mạng Nga”. Tớ trả lời “Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nhng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công”.
– Rồi sao nữa ?
– Câu 2 : “Ai lãnh đạo cách mạng ?”. Tớ trả lời : “Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov … “
– Còn câu 3 ?
– “Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?”. Tớ trả lời : “Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ”.
Vova vào phòng thi, thầy hỏi :
– Anh sinh năm nào ?
– Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành
công. Năm 1917 mới thành công.
Giáo sư ngạc nhiên hỏi :
– Bố mẹ anh là ai ?
– Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov …
– Đồ ngu – Giáo sư quát.
– Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ nh vậy nhng em cho là chưa đủ ạ !
– ? ! ? ! ?
Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất. “Tại sao con lại đóng đinh xuống đất?” bố tò mò hỏi.
Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói: “Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại đợc nhng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng.”
“Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một Toyota.”
Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng trớc cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời: “Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes trớc cửa là mẹ tặng con đấy.”